Đối với Thành Vương để trở thành một người có ảnh hưởng trong giới ẩm thực Việt đòi hỏi rất nhiều yếu tố để kết thành: từ kinh nghiệm, tay nghề, cái tâm, sự hiểu biết, giao tiếp… Anh mong muốn thế giới nhìn về ẩm thực Việt một cách khác hơn, không còn là phở, bánh mỳ, bánh xèo, bánh khọt… và qua món ăn, họ có thể hiểu được hơn về lịch sử, văn hóa và truyền thống của chúng ta.
Là người có món ăn được đánh giá là xuất sắc nhất tuần, anh có thể chia sẻ về cảm hứng cũng như công thức tạo ra món Cá bơn áp chảo kèm xốt hàu & canh khoai mỡ nấu nhum này?
Với tôi, được đứng trong bếp, dù là bếp ở đâu, nhỏ hay lớn là cả một niềm đam mê bất tận. Những lúc đó tôi giống như trao trọn hết tâm hồn mình trong từng nguyên liệu, từng món ăn. Đối với tôi, gia đình luôn là một điều cực kỳ thiêng liêng mà tôi luôn mong muốn mình phải làm những gì đó tốt nhất. Tôi nghĩ tới ‘anh chàng nhỏ’ sắp chào đời của tôi. Tôi nghĩ tới người bạn đời của tôi, tôi nghĩ tới cô ấy đang mang trong mình đứa con của mình mà tôi lại ít ở bên cạnh để chăm sóc và vỗ về, chia sẻ với cô ấy. Phụ nữ mang thai có chồng là đầu bếp thường thiệt thòi. Bởi chúng tôi đi sớm về khuya, không ngày lễ ngày Tết ở nhà. Thậm chí có khi quên cả những ngày đặc biệt của phụ nữ, sinh nhật của cô ấy…
Với tôi, 2 món ăn đó đơn giản chỉ là Yêu thương và sự Trân trọng và là Lời cảm ơn chân thành tôi dành cho người phụ nữ của mình.
Trong những tập trước, anh luôn là người nằm trong nhóm xuất sắc và được giám khảo đánh giá cao, anh có nghĩ mình sẽ là ứng cử viên xứng đáng cho ngôi vị quán quân năm nay?
Việc nằm trong nhóm xuất sắc và được Ban giám khảo đánh giá cao là một sự động viên to lớn giúp tôi hoàn thiện bản thân mình. Tôi luôn đặt mục tiêu cho bản thân mình và luôn cố gắng hết sức để đạt được điều đó. Và bản thân tôi cũng khao khát chiến thắng. Để nói mình sẽ là ứng cử viên xứng đáng cho ngôi vị quán quân Top Chef Vietnam 2019 năm nay thì có lẽ là còn quá sớm cho điều đó. Vì xung quanh tôi, các bạn thí sinh còn lại họ rất mạnh, mỗi người một tính cách, một sở trường và họ có thể bức phá bất cứ khi nào. Tất cả chỉ mới là bắt đầu và chặng đường phía trước còn rất dài…
Trong tập 5 vừa qua, anh có kể lại câu chuyện cảm hứng về món ăn của mình khi chế biến món ăn là nghĩ về người vợ và em bé 7 tháng sắp chào đời. Với anh, khoảnh khắc đó có ý nghĩa như thế nào?
Với tôi, dù có đi đâu về đâu, dù là ai đi chăng nữa, cái quý giá nhất đối với tôi là gia đình. Tôi hạnh phúc vì sắp được đóng một vai trò lớn. Là một người cha, tôi chờ đợi từng ngày khoảnh khắc ‘anh bạn nhỏ’ của tôi chào đời. Trong cuộc đời này, một vài khoảnh khắc có thể thay đổi chúng ta. Và thỉnh thoảng trong những lúc ấy, chúng ta đơn giản là không thể kiểm chế được cảm xúc dâng trào của mình mà thôi. Và tất cả mọi sự bình yên và hạnh phúc nhất được gói gọn trong khoảng khắc ấy. Những điều tuyệt vời không bao giờ được thực hiện bởi một người, chúng đến từ cả 2 phía. Tôi thật sự biết ơn người phụ nữ của tôi.
Đó có phải là một niềm động lực lớn để anh quyết tâm thi đấu tại Top Chef năm nay?
Đầu tiên phải nói đến tình yêu tôi dành cho gia đình, cho con trai sắp chào đời của tôi. Sau đó là tình yêu, sự đam mê của tôi với ẩm thực, niềm tin vào chính bản thân mình. Và tình cảm, sự biết ơn, sự trân trọng của tôi dành cho thầy của tôi – người đã dìu dắt và nâng đỡ tôi suốt chừng ấy năm trong nghề. Tôi lớn hơn trong niềm tin mà thầy đã dành cho tôi.
Nhiều chef khi biết được chủ đề tình yêu đã lựa chọn từ tình yêu quê hương, đất nước, con người, … nhưng có lẽ anh là một trong những chef có lựa chọn khá đặc biệt. Anh nghĩ rằng, đâu là lý do món ăn của mình được vinh danh là xuất sắc nhất. Ngoài công thức, thì có phải còn có sự chân thật của câu chuyện anh truyền tải?
Ban giám khảo họ có các tiêu chí để đánh giá. Đây là một cuộc thi về ẩm thực. Tôi nghĩ cái thành công đầu tiên của tôi là ở món ăn tôi nấu, ở hương vị, màu sắc và ở cái cách tôi tạo ra món ăn đó như thế nào. Câu chuyện về món ăn chỉ là một phần nào đó và tôi nghĩ nó có sự đồng cảm giữa những con người với nhau. Bởi ai rồi cũng đã, sẽ và đang trải qua cảm giác giống như tôi. Cái cảm giác được mang lại điều gì đó tốt nhất cho những người mà mình yêu thương, cảm giác sắp được chào đón một người quen lâu dài sẽ gắn bó trong cuộc đời mình. Cảm xúc thì không thể nào che giấu và dối trá được.
Anh có thể nói một chút về khát vọng của mình khi từ là một thủy thủ đến việc kết duyên với ẩm thực. Nếu cho anh trở thành một người có ảnh hưởng trong giới ẩm thực Việt, anh muốn làm điều gì đầu tiên?
“Hãy theo đuổi đam mê, thành công sẽ theo đuổi bạn”, tinh thần tiến thủ và niềm tin chính là chìa khóa làm nên kỳ tích. Tôi là một người luôn mang niềm tin vững vàng và phấn đấu một cách kiên cường chứ không phải là một con người đặc biệt. Thực sự để trở thành một người có ảnh hưởng trong giới ẩm thực Việt thì đòi hỏi rất nhiều yếu tố để kết thành: từ kinh nghiệm, tay nghề, cái tâm, sự hiểu biết, giao tiếp… để đạt được tới đó bản thân tôi hay với bất cứ người đầu bếp nào cũng đều phải cố gắng và hi sinh rất nhiều. Nếu để nói rằng tôi sẽ làm gì đầu tiên thì có lẽ sẽ còn quá sớm. Bởi mỗi con người sẽ trải qua từng giai đoạn và hoàn cành sống. Tới mỗi thời điểm nào đó tự nhiên cái cần phải làm và ưu tiên làm tự nhiên nó sẽ tự xuất hiện. Nhưng là một người đầu bếp, tôi thực sự mong muốn được góp sức vào việc ghi dấu ẩm thực Việt trên bản đồ thế giới. Tôi muốn thế giới họ nhìn về ẩm thực Việt một cách khác hơn. Không còn là phở, bánh mỳ, bánh xèo, bánh khọt… mà là những cái mới mẻ hơn. Và qua món ăn, họ có thể hiểu được hơn về lịch sử, văn hóa và truyền thống của chúng ta.
Được biết anh là học trò của đầu bếp Sakal, anh đã học được những gì từ người thầy của mình? Nếu khán giả gắn mác Thành Vương là học trò của đầu bếp Sakal chứ không phải là chef Thành Vương, liệu anh có áp lực không?
Tôi sinh ra và lớn lên tại làng chài nhỏ ở Mũi Né. Trước khi đến
với nghề bếp, tôi từng là thuỷ thủ lênh đênh trên biển. Cuộc sống vất vả và
nguy hiểm đã khiến tôi quyết định đổi nghề.
Và đầu bếp là sự lựa chọn đầy duyên nợ của tôi khi có cơ hội gặp gỡ, học hỏi
kinh nghiệm và làm việc với thầy của tôi. Tôi xem đó là một sự may mắn không
phải ai cũng có. Tuy nhiên, để làm sao nắm bắt cơ hội và phát triển nó thì điều
đó phục thuộc vào hoàn toàn ở chính bản thân tôi chứ không còn là từ thầy tôi
nữa.
Tôi không quan tâm nhiều lắm đến việc dự luận họ nói gì hay gắn mác ra sao. Bởi tôi biết việc tôi đang làm, con đường tôi đang đi. Họ chỉ nhìn mọi việc từ phía họ, từ con mắt và cách nghĩ của họ. Mình không thay đổi được gì về điều đó. Khi bạn suy nghĩ tích cực thì mọi việc sẽ đi theo hướng tích cực, còn nếu bạn nghĩ nó tiêu cực thì sự việc nó sẽ thành tiêu cực. Nếu bản thân tôi bị áp lực hay quan tâm tới những điều đó thì đã không có Võ Thành Vương như ngày hôm nay. Và thầy tôi hiểu điều đó.
Cảm ơn những chia sẻ của anh